Trời vào đông, ai cũng phải xuýt xoa khi ăn bánh giò nóng vỏ mềm thơm, nhân thịt mộc nhĩ giòn giòn, đi kèm với tương ớt và giò gói miếng nhỏ. Bánh nếp dẻo quẹo nhân thơm mùi đỗ xanh. Bánh gio vừa dẻo vừa mát quyện với mật nâu sậm ngọt đậm.
Nhưng thú vị nhất là bánh xu xê. Khác hẳn với các loại bánh hồng hồng, vàng vàng ăn giòn tanh tách nhưng vô vị, xu xê hàng này có độ dẻo, ăn rất mềm nhưng không mất đi vị dai dai đặc trưng của bột năng, bột sắn. Và khi đã ngon thì chẳng cần thêm màu mè, bà chủ hàng giữ nguyên màu trắng, hơi trong nguyên thủy. Nhân đậu xanh dừa làm ngọt vừa, vẻo một cái cũng phải ăn được 2-3 cái. Vào mùa đông, có thêm chè con ong. Chỉ có gạo nếp nấu chín xào với đường đỏ và gừng nhưng ăn miếng bánh vừa có vị dẻo ngọt đậm, lại cay dịu này khi gió lạnh tràn về sao khó quên đến vậy. Thêm chút vừng, lạc rắc lên trên rất nổi vị.
Đặc trưng Hà Nội nằm ở cốm xào. Miếng bánh vẫn giữ được màu xanh của cốm, xào cùng dừa vừa thơm vừa bùi. Đặc biệt là vị bánh rất "thật", chứ không phải loại vỏ bánh chẳng hiểu cốm hay gạo hay hầm bà làng gì đó được giã nhỏ, trộn phẩm xanh, rồi bọc đậu xanh xào. Loại bánh sặc sỡ nhất là "chín tầng mây mười tầng gió", ăn vừa dẻo vừa dai. Chẳng biết tên gọi chính thức của nó là gì, nhưng nhìn thấy bánh này, chắc ai cũng nhớ về một thời đi học. Đưa vài đồng bạc lẻ cho chú bán hàng, sẽ được bắn một phát vào cái vòng tròn gắn đinh xung quanh. Bắn được điểm càng cao thì sẽ được miếng bánh càng to.
Hàng ở giữa phố Hàng Bạc nên nhiều khách Tây. Họ mua bánh, rồi đứng ngay trên vừa hè vừa ăn vừa gật đầu lia lịa. Còn bánh nếp bánh xoài, mùa nào thức nấy, nhưng loại bánh nào cũng rất đặc trưng của Hà Nội.