Ở một nông trường nọ có rất nhiều các chú Xe Ủi nhỏ trong số đó là một chú Xe Ủi màu xanh. Chú mới đến trang trại chưa lâu nên rất muốn làm quen và giúp đỡ mọi người. Một hôm, chú đi qua một đống đất to, chú có sức để ủi đống đất nhưng đất to và nặng quá nên chú không thể làm gì nổi.
Vào lúc đó có một bác Xe Ủi to đi tới, bác nói: “Cháu hãy lùi ra một bên để bác làm cho, cháu nhỏ nên không đủ sức làm đâu.”
Nghe vậy Xe Ủi xanh liền đứng lùi ra các bác Xe Ủi to tiến tới. Xe Ủi to dễ dàng xúc đống đất đi chỗ khác.
Chú Xe Ủi xanh buồn quá vì mãi mà chú chưa được làm việc gì để giúp đỡ mọi người. Chú quyết định đi theo bác Xe Ủi to.
Xe Ủi to và Xe Ủi nhỏ vừa đi vừa hát rất vui vẻ. Bỗng chú nhìn thấy một vườn cam chín vàng, có rất nhiều quả và thật thơm ngon.
Nhiều quả đã chín rụng xuống đất, bác Xe Ủi to tiến tới xúc chỗ quả rụng nhưng vì bác quá to nên không thể xúc những quả cam nhỏ.
Bác liền nói:”Xe Ủi nhỏ ơi! Cháu hãy thử xúc xem sao có thể cháu sẽ làm được đó”. Chú Xe Ủi màu xanh liền tiến tới, nhẹ nhàng xúc từng quả, từng quả một. “Ôi, thật là tuyệt với, cuối cùng cháu cũng được làm việc có ích rồi”. Chú Xe Ủi nhỏ vui sướng hò reo.